one nhóm KHÔN và one nhóm NGU ngồi nói chuyện với nhau trong cùng one quán cà phê tại ii cái bàn cách nhau không xa.
Nhóm NGU nhìn nhóm KHÔN với ánh mắt vô cùng ganh tỵ và chứa đầy sự hằn học, trong đầu mỗi thằng ngu trong nhóm NGU đều suy nghĩ:
- Tại sao bọn nó thông minh, giàu có như thế mà ích kỷ vậy, sao đéo chịu chia sẻ phương pháp kiếm tiền cho những người khác để mọi người cùng nhau giàu có?
Nhóm KHÔN nhìn nhóm NGU bằng ánh mắt dè bỉu và chứa đầy sự khinh bỉ, trong đầu mỗi thằng thông minh trong nhóm đều suy nghĩ:
- Bọn đầu đất, ngu si dốt nát kia suốt đời vẫn sẽ chỉ nghèo như vậy thôi chứ chẳng khá lên nổi. Tại sao tao lại phải chia sẻ những kiến thức, phương pháp, bí quyết kiếm tiền mà tao phải mất bao nhiêu công sức để nghĩ ra và tâm huyết để xây dựng được thành quả như ngày hôm nay?
Bổng nhiên one thằng thông minh trong nhóm KHÔN lên tiếng:
- Phải chăng chúng ta nên chia sẻ đôi chút kinh nghiệm hay kiến thức, phương pháp của chúng ta cho họ? Để cho tất cả những người như họ sẽ cùng nhau khá hơn lên.
one thằng thông minh khác trả lời:
- Mày không hiểu rồi, chẳng phải tự nhiên mà chúng nó nghèo, tự nhiên mà chúng nó ko khá nổi đâu, chúng ngu bẩm sinh và lười biếng từ trong suy nghĩ rồi. Khi mày đưa cho bọn chúng cái cần câu thì chúng sẽ ném đi và đòi mày phải đưa con cá. Nếu mày đưa con cá thì sau khi ăn hết con cá, chúng sẽ lại tiếp tục xin mày thêm con cá khác.
one thằng khác thêm vào:
- Chính xác! Thực tế là chúng không hề muốn học cách câu cá mà chúng chỉ quan tâm đến việc làm sao để có được one con cá để ăn mà thôi. Chúng ko hề muốn đi tìm chỗ nước sâu nhiều cá, cũng chẳng muốn đi tìm tre tốt để làm cần, tìm chỗ nhiều giun để làm mồi câu,... cái chúng muốn chỉ là làm mọi cách để tóm được one con cá.
Thằng khác gật gù xác nhận:
- Khi chúng ta đưa cho chúng cái cần, đưa cho chúng cách thức suy nghĩ, phương pháp tư duy để giải quyết vấn đề, định hướng để phát triển thì chúng chẳng thèm quan tâm. Cái mà chúng quan tâm chỉ là con cá, là cái trước mắt, phải có cho bằng được, phải có được ngay lập tức.
Thằng cuối cùng kết luận:
- Vậy nên chúng ta đừng phí công sức mà chia sẻ với bọn chúng, chúng ta không có trách nhiệm và đó cũng ko phải là nghĩa vụ của chúng ta. Việc quái gì chúng ta phải chia sẻ cho chúng con cá khi chúng ko hề muốn học cách câu để tự câu cá cho riêng mình cơ chứ. Cứ kệ cho bọn chúng tự suy nghĩ, chẳng phải tự nhiên mà chúng nghèo.
Cả nhóm đồng tình rồi cùng đứng dậy thanh toán và rời đi, đằng sau vẫn là những ánh nhìn đầy hằn học của những thành viên trong nhóm NGU.
(Sưu Tầm)